4.PHẬT LÀ GÌ,HIỂU THÊM VỀ CHỮ PHÂT

           *PHẬT LÀ GÌ, HIỂU THÊM VỀ CHỮ PHẬT TRÍ VÔ SƯ
    THEO THIỀN TÔNG TU TRUNG ĐẠO LÀ TU NHƯ THẾ NÀO?
   -Nói về Phật Nhân.
  Phật hay Phật đà là người đã thành tựu Giác Ngộ ,hay còn goi là bậc Giác Ngộ đọc là Boddhi ( theo phiên âm La tinh giọng miền Bắc Ấn Độ)và đọc là Bồ Đề (trong các bản dịch Hán Việt ),ý nói là sự tỉnh ra ( goi là Giác)và đồng nhận ra (gọi là Ngộ)Bản Tánh Thật Thụ (Bồ Đề Tánh)của Chư Pháp .Nghĩa là nhận ra Bản Chất cùng những qui luật tổng hàm cốt lõi thật sự (Chân Tánh)của vạn vật (gọi là Chư Pháp)
  Qúa trình Giác Ngộ là việc khai mở Trí Tuệ tột cùng (BátNhã Ba La Mật)đắc ứng thành Trí Huệ nhằm giúp ta điều phục Aí Lực ( lực cuốn hút âm dương hay còn gọi là lực hấp dẫn)bám víu ,lôi kéo của vạn vật cùng dính mắc lẫn nhau theo 5 tướng (Sắc,Thọ ,Tưởng,Hành,Thức)bởi do 6 căn (Mắt,Tai,Mũi,Lưỡi,Thân,Ý)nhiễm theo 6 trần ( Sắc,Thanh,Hương,Vị,Xúc,Pháp)mà sinh ra muôn cớ sự.
   Trí huệ phát ra khi chúng ta biết Định Tâm ( Thường định)gọi là Thiền.Thiền mọi lúc, mọi nơi ,đi,đứng,lằm,ngồi đều là Thiền,ở nhà,ở cơ quan ,ngay cả trong lúc ăn cơm ,mặc áo,nói chuyện cũng Thiền.Khi con người làm chủ được tâm của mình ,giữ cho tâm luôn an nhiên tự tại,không chạy theo bên ngoài ,bằng cách sống trong Chánh Niệm,xa lìa sự quyến rũ của lục trần để giúp cho Thân,Khẩu,Ýđược Thanh Tịnh thì đây mới gọi là Thiền .Nhờ vậy Trí Huệ mới thường vận dụng đến tột cùng mới tự mình giác Ngộ ,Giải Thoát.Không ai khác ngoài TA,TỰ TA GIẢI THOÁT TA ,Tức thật sự Giải Thoát.Chân Lí Giác Ngộ chỉ có như vây thôi , không có gì khác hơn .
   -Phật Tánh là gì?Là một nguyên tử sáng ,là một hạt vi trần.   
   *PHẬT LÀ TRÙM KHẮP MỌI NƠI .CÀN KHÔN VŨ TRỤ ĐI ĐẾN ĐÂU THÌ PHẬT ĐI ĐẾN ĐÓ, KHÔNG BIÊN GIỚI.
   - CHÂN TÁNH THEO PHẬT KHẮP NƠI MÀ HÀNH .
  - TRONG TÁNH PHẬT CHỈ RÕ RÀNH .
   - CÁI THẤY THANH TỊNH KHÔNG SANH ĐIỀU GÌ. CÁI NGHE THANH TỊNH MỘT KHI .
   - KHI BIẾT CHỈ BIẾT VẬY THÌ MÀ THÔI.
  * Tánh là cái vỏ bọc bằng Điện Từ Quang ,bọc cái Ý,Trong Ý có Thấy,Nghe,Nói,Biết Tự Nhiên Thanh Tịnh, là sự sống cho muôn loài vạn vật.Tánh này ở trong Bể Phật nên Đức Phật gọi là Phật Tánh.
   - PHẬT LÀ GÌ ? KIẾN TÁNH LÀ PHẬT.
   - KIẾN TÁNH LẰM Ở ĐÂU?
   Lúc dụng xuất hiện ở 6 nơi:
1-    Tại Ý không nhiễm.
2-    Ở mắt nhìn thấy.
3-    Ở  mũi ngửi mùi.
4-    Ở tay cầm nắm.
5-    Ở chân đi đứng.
6-    Ở lưỡi nếm vị.
+ Thấy khắp thì nhỏ như hạt vi trần,người biết thì đó là Phật,còn người không biết thì lại là Ma.
  Người học Thiền Tông phải biết quay về sống với Căn Bản Trí ,nghĩa là Trí Vô phân biệt vốn đã có sẵn trong tất cả chúng ta ,mà Đại Trí Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát là đại biểu cho Căn Bản Trí này. Trí này giúp ta đừng nhìn Tất cả các sự vật ,sự việc bằng hiện tượng của nó ;mà phải nhìn thấy thấu triệt BảnThể ,về Chân Lý của vạn pháp.
   Vì thế lời nói đầu tiên của Đức Phật khi ngài vừa thành đạo dưới cội Bồ Đề và cũng là tinh yếu của Phật giáo là “Thật kỳ diệu thay trong tất cả mỗi con người ,ai ai cũng đều có Phật Tánh như nhau” Phật Tánh chính là Tánh Thanh Tịnh Bản Nhiên Trong Sáng ,do đó nếu con người sống với Tự Tánh ThanhTịnh này ,tức là họ đang sống với Căn Bản Trí ,với Vô Sư Trí của họ ,nghĩa là họ không còn tâm phân biệt đối đãi nhị nguyên.
   .Khi họ chạy theo cái bên ngoài là họ đã tự làm mất cái Tánh Trong Sáng Thanh Tịnh Tự Nhiên của mình ,tức Căn Bản Trí đã biến mất thay vào đó là phàm phu trí hay còn gọi là hậu đắc trí tức phân biệt trí .Cái trí này vốn không có sẵn trong ta mà do sự tác động của 6 căn ,6 trần ,6 thức mà tạo thành nên mới gọi là hậu đắc, tức là nó có được sau, nó khác với Căn Bản Trí ,là cái trí vô phân biệt vốn đã có sẵn từ vô thủy đến vô chung lúc nào cũng Thanh Tịnh . Khi tâm có sự phân biệt là con người có khổ ,vì đó là cai trí của phàm nhân ,luôn chạy theo tham dục ,phiền não của vô minh nên khó có mà nhận ra được Chân Lý.
   Vì họ nhận thức Thấy,Biết có hai tức là đối đãi cho nên chính đối đãi này là nguyên nhân gây ra tang thương cho con người .Do đó muốn hết khổ thì họ phải dùng Cây Kiếm Trí Tuệ Văn THÙ buông xuống những vọng thức mê lầm để quay về với trí Vô Phân Biệt ,tức là sống với Tự TánhThanh Tịnh trong sáng của mình.
  Muốn như vậy chúng ta phải “hồi đầu thị ngạn”tức quay lại chính mình mà BIẾT BUÔNG ,DẦN DẦN  CHÚNG TA SẼ THỂ NHẬP TỰ TÁNH .ĐÂY CŨNG CHÍNH LÀ TU TRUNG ĐẠO CỦA THIỀN TÔNG.TRUNG ĐẠO TỨC LÀ DẸP BỎ HAI BÊN ,HAI BÊN TỨC LÀ ĐỐI ĐÃI PHẢI QUẤY ,HƠN THUA ,THIỆN ÁC,ĐÚNG,SAI..V..V…
   + TRUNG ĐẠO CHÍNH LÀ CHỮ “BUÔNG” TRONG THIỀN TÔNG.
-    NGHĨA LÀ CHÚNG TA KHÔNG ĐI BẰNG CON ĐƯỜNG ÂM DƯƠNG ,MÀ CHÚNG TA ĐI VỀ BẰNG ĐIỆN TỪ QUANG ,BẰNG CÔNG ĐỨC.
-    VẠN PHÁP GIAI KHÔNG ,DUYÊN SANH NHƯ HUYỄN.
    Phải luôn sống trong Thiền tư duy để thấu hiêủ rằng Vạn pháp là vô sở đắc ,tức là tất cả mọi vật thể trong thế gian này không có gì là được cả .Tại sao? Bởi vì trong thế gian này không có cái gì là thật có cả . Vạn pháp trong thế giới hữu hình này chẳng qua là kết quả của duyên khởi ,tức là ngày nay nếu duyên kết là có,ngày  mai duyên tan là mất, là loại. Vì thế mới có câu “ vạn pháp giai không ,duyên sanh như huyễn” là vây.
   Thế giới vũ trụ kể cả con người cũng là giả huyễn ,là hư vọng,thì lục căn, lục trần ,lục thức đều là hư huyễn ,là ảo ảnh ,là sương mai,là điện chớp,là phù du mà thôi. Có ai bắt được làn khói đâu.
   Con người vì bị vô minh che lấp nên nghĩ rằng cái gì trong đời này là cũng thật,cũng bền chắc, nên cố tạo tác giữ gìn để tạo ra nghiệp.Đến khi xuôi tay nhắm mắt mới biết tất cả cũng như làn khói lam chiều mà thôi.
   Khi biết được như thế thì con người sẽ không còn bám giữ tức là phá được chấp ngã và chấp pháp rồi . Khi thực hành được như vậy thì bên trong không còn bị dao động ,bên ngoài không bị ảnh hưởng bởi sự thay đổi ,thăng trầm của tạo hóa. Được như thế thì tâm chắc chắn sẽ Thanh Tịnh , tức là chúng ta đang sống với Chơn Tâm Phật Tánh ,sống với ông Phật của chính mình vậy.
   Nếu bạn là một người tu hành chân chính,tâm địa Thanh Tịnh ,chẳng có một chút tâm mong cầu đối với hết thảy pháp trong thế gian này, cũng chẳng phan duyên,mà ngày mai bạn bị đói chết,bị lạnh chết thì tất cả Thần Hộ Pháp đều sẽ bị cách chức và bị tra hỏi đấy.
   Thế nên nói ngày nay cả người xuất gia lẫn người tai gia đều chẳng chịu tin mình sẽ thành Phật ,gặp bất cứ chuyện gì trong tâm cứ luôn lo được lo mất, cho nên vẫn cứ phan duyên mà không dám buông bỏ. Nếu chúng ta thật sự muốn buông thì trong tâm không nên lo được,lo mất nữa mà nên chuyên tâm thực hành nhiều hơn,mọi chuyện đến đi đều là thuận theo tự nhiên vậy.
   Một khi đã hiểu rõ luật nhân quả thì hãy nên học cách thuận pháp tùy duyên, thuận theo tự nhiên chính là một hạnh phúc,dù có chuyện gì xảy ra cũng chẳng sao.Tuyệt đối sẽ không cùng đường.
-    THỰC HIỆN ĐƯỢC 3 ĐỀU NÀY,SẼ THÀNH PHẬT NGAY TỨC KHẮC.
-       1- HAM MUỐN TRỞ VỀ CUỘI NGUỒN CỦA MÌNH THẬT MÃNH LIỆT. SỐNG ĐƯỢC VỚI CĂN BẢN TRÍ ,VÔ SƯ TRÍ 
-       2- TẠO CÔNG ĐỨC TRONG SÁNG .
-      3-NẮM VỮNG CÔNG THỨC HOA TIÊU.
-       Có được 3 điều này, khi thân hoại mạng chung bạn không muốn TRỞ VỀ CỘI NGUỒN CỦA CHÍNH BẠN CŨNG KHÔNG BAO GIỜ ĐƯỢC.


 


Email: doilanhuhuyen@gmail.com • Copyright © 2023